Hương Quỳnh
Hương dạ Quỳnh em gởiĐường xa mười bảy năm
Đêm dậy hương thơm ngát
Tôi cúi đầu rưng rưng...
Biết nói sao
Thời gian trôi
Bao thay đổi
Chồng chất tuổi đời
Em tủi buồn mệt mỏi
Tôi tuổi già cằn cỗi
Chỉ còn điều đọng lại
Hương Dạ Quỳnh trong tâm./.
Tiếng gọi
Nhớ Dạ Quỳnh
Những ngày này Bình Dương nóng lắm,
Nắng chang chang khói bụi mịt mù.
Đi đi mãi mệt nhoài đi mãi,
Em ở đâu giờ em nơi đâu!?
Những ngày này nơi đây vắng lắm,
Đêm mênh mang gõ bước độc hành.
Trăng chênh chếch sông khuya lành lạnh,
Em nơi đâu giờ em ở đâu!?
Phương Danh
(Tìm trong vô vọng, mới hiểu Dạ Quỳnh ra đi).
** Chân thành cám ơn anh Đỗ Văn đã gởi cho tôi ảnh hoa Quỳnh thật đẹp, sống động, màu trắng tinh khôi.
Bài thơ đau buốt, xót lòng...

Trả lờiXóa- Cám ơn anh Đỗ Văn cảm và hiểu được ý thơ. Tôi đã cố găng tìm cách liên hệ với DQ nhưng không nhận được hồi âm. Qua kênh gián tiếp mới hay DQ vừa mất trước đó khoảng một tháng. Tôi thật tẳng thốt và buồn vô hạn.
Trả lờiXóa- Hoa trắng lung linh sóng nước anh gởi thật đẹp, đó là hoa gì vậy anh? Tôi nghĩ là sen nhưng dường như không phải.
Là hoa Quỳnh trắng nở về đêm, anh à!
XóaỒ dạ quỳnh quí quá,cám ơn anh nhiều. Cho phép tôi tải về đưa vào bài thơ trên nhen anh Đỗ Văn.
Trả lờiXóaVâng, vì DVD cũng là sưu tầm trên mạng, anh à!
XóaVậy cám ơn anh Đỗ Văn nhiều. khong ngờ hoa Quỳnh đẹp đến thế, tôi sẽ tìm cách trồng.
XóaTiếng gọi,vọng âm mãi nhói lòng
Trả lờiXóaĐất trời mắt hút phía mênh mông...
Chúc anh Phương Danh và bửu quyến năm mới an vui,hạnh phúc và thành đạt.
Cám ơn anh Lý Đức Quỳnh chia sẻ hai câu thơ đồng cảm sâu sắc. Vâng,Tiếng gọi lạc vào mênh mông không hồi đáp.
Trả lờiXóa