Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2020

TỪ ĐẠI DỊCH CẢM NHẬN THƠ.


TỪ ĐẠI DỊCH CẢM NHẬN THƠ (*)

       Một trận chiến kinh khiếp giữa nhân loại hằng tỉ người quyết giành lại sự sống với thế lực vô hình quân số áp đảo ức tỉ tỉ quân. Không thấy quân địch ở đâu, chỉ thấy hằng lớp người gục ngã. Những vũ khí hiện đại bất lực, chỉ để giết người không loại nào hiệu quả để diệt bọn hung tàn.

      Dù loài người thông minh, tự hào thống trị muôn loài, với rí tuệ siêu việt phá vở nguyên tử tạo bom chỉ cần bấm nút hằng triệu người phải chết. Bay vào vũ trụ, khám phá các vì sao, thiên hà, giải mã hố đen,v.v.. Nay lại bất lực trước sự hoành hành của loài virus, cấu tạo chưa phải một tế bào, chỉ là một đoạn nhiễm sắc thể sống nhờ tế bào ký chủ... Hơn hai chục triệu người nhiễm bệnh, gần tám trăm nghìn người tử vong, con số càng tăng cao mỗi ngày. Hằng tỉ người phải ở trong nhà cố thủ với những phương tiện phòng hộ tối đa mà vẫn nơm nớp mình có an toàn không?

      Nơi nào là chốn an vui thanh bình, tâm con người dịu lại, thoát khỏi ám ảnh dịch bệnh!?

    Bất ngờ tôi gặp nơi chốn ấy, những ngày tự cô lập tù túng lắng xuống. Nơi ấy, không gian ảo Facebook, hiển hiện một khung trời trong xanh, chim hót vang trời. “Rộn ràng tiếng chim trời”. Tác giả, KimCuc Nguyen, chỉ vài nét chấm phá đã vẽ lên cảnh nên thơ giàu sự sống ấy khi đến viếng Tràm chim. Người cũng thả mình hòa vào thiên nhiên cất lên tiếng thơ:

Tiếng chim hót trên cành xuân lộc biếc.

Cả trời xanh cũng rộn rã tình yêu.

Lắng nghe thôi, không nói chi nhiều

Để giai điệu lắng trong tâm thắm thiết..

   Tiếng thơ ngân “rộn rã tình yêu”, yêu thiên nhiên, yêu con người hòa quyện trời xuân.

    Tác giả dặn lòng mình và dặn người:

 Lắng nghe thôi, không nói chi nhiều,

Để giai điệu lắng trong tâm thắm thiết.

  Vâng, “chỉ lắng nghe thôi”, nghe cảm xúc len nhẹ vào hồn “lắng trong tâm hắm thiết”. Cảm xúc không thể diễn đạt miêu tả, rung động sẽ không còn. Nhưng thật lạ cảm xúc lại khiến tôi muốn nói muốn viết thật nhiều. Vì tứ thơ hay đẹp ngỡ ngàng, cảnh sống động, giai điệu tươi vui hòa thơ và nhạc, như làn gió mát dịu tâm tư.

Tiếng chim hót trên cành xuân lộc biếc

Cả trời xanh cũng rộn rã tình yêu.

   Khung cảnh nên thơ thấm đẫm yêu thương cùng mây trời bao la, gợi cho trí tưởng tôi hình ảnh một cô tiên với tà áo trắng phất phới bay theo đàn chim, trìu mến nâng niu từng cánh chim trời, con nào cũng đẹp, xanh, vàng, tím, đỏ. Chim lớn chim nhỏ, đủ loại: ngỗng, cò , đường nga,…đang sống yên bình trong tràm chim, em nào cũng nhận được yêu thương từ bàn tay dịu dàng ấy. Chim hân hoan hòa điệu hót vang lừng, vờn theo tà áo trắng tạo nên vũ điệu tình yêu tuyệt mỹ trên nền trời xanh, hài hòa tự nhiên giữa Con người - thiên nhiên và vũ trụ. Tôi đắm mình quên đi thực tại.

Không chỉ cảm xúc nẩy sinh ở tràm chim, hồn thơ còn miên man với cánh chim “ở những cánh đồng, con kênh, lối mòn nhỏ và cả hàng cây trước sân nhà”. Tâm tưởng tác giả dào dạt yêu thương “ Tình yêu cũng hóa đàn chim bay đến”.

   Từ tứ thơ “ Đi ngắm chim,…” của KimCuc Nguyen, cảm xúc đưa tôi nghĩ về mối quan hệ nhân quả giữa con người và thiên nhiên. Nên chinh phục khai thác thiên nhiên triệt để phục vụ nhu cầu vô hạn của con người hay nên giữ gìn tôn trọng mọi giá trị, xác lập mối quan hệ hài hòa giữa khai thác và bảo tồn. Yêu thương giống loài khác như yêu thương chính mình!?

 Khai thác thiên nhiên quá mức, tài nguyên cạn kiệt, môi trường ô nhiễm, hệ sinh thái bi phá vở. Con người phải trả giá đắt: thiên tai, bão lũ, dịch bệnh,… Đại dịch Sars-CoV-2 nhân loại đang oằn mình chống đở nguyên nhân sâu xa vẫn từ con người. Những cánh rừng tự nhiên bị tàn phá, muôn thú không còn nơi sinh sống trú ẩn, số lượng, chủng loại giảm dần, một số loài tuyệt chủng. Các chủng virus trước kia ký sinh trên động vật hoang dã sống trong môi trường tách biệt không có điều kiện tiếp cận cộng đồng người. Ngày nay giống loài hoang dã bị con người săn bắt, tước đoạt môi trường sống. Các chủng virus với khả năng biến thể nhanh, đột biến để thích nghi, hình thành những chủng virus mới với đặc điểm sinh sôi nhanh, độc tính cao, xâm nhập chiếm lấy tế bào ở vật nuôi ở con người, rồi nhân lên bung ra cấp số nhân, phát tán lây nhiễm với tốc độ kinh hồn gây nên đại dịch chết người hằng loạt. Đó là hậu quả của việc khai thác thiên nhiên không thương tiếc.

      Tình yêu thiên nhiên của tác giả KimCuc Nguyen mang đến niềm hân hoan, hạnh phúc trong cuộc sống. Nhắc nhở ta hãy sống hòa vào thiên nhiên, hãy ngắm mây trời, hãy nghe chim hót,… Thương yêu con người, thương yêu muôn loài, thương yêu đất trời. Trân trọng gìn giữ môi trường, con người mới được sống an lành. Một thông điệp thật ý nghĩa.

      Tác giả với tâm hồn rộng mở nhạy cảm trước cảnh đẹp của Tràm chim đã dâng trào cảm xúc đọng lại thành thơ, chia sẻ lên FB để bạn hữu thưởng lãm. Hãy “Lắng nghe thôi không nói chi nhiều”. Nhưng tôi lại méo mó liên hệ thực tế dịch bệnh đang xảy ra rồi lý luận đủ điều. Nếu như thế là thời sự hóa thơ văn một cách gượng ép, phá hỏng tinh thần của thơ. Hãy thứ lổi cho tôi./.

                                 Phương Danh

                      (Tôi có cập nhật, hiệu đính lại)

   (*) Tôi viết bài này từ cảm hứng khi đọc trang FB của chị KimCuc.Nguyen ghi lại cảm xúc lúc viếng  tràm chim:  "https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=2135494050007141&id=100006397008544"

    Xin phép KimCucNguyen cho tôi được luận bàn bải thơ của chị.