Cảm xúc vần thơ hay.
Xuân năm nay lặng lẽ ảm đạm. Mọi người lo âu
vì dịch cúm viêm phổi cấp Sars-CoV-2 nguy hiểm, lây lan toàn thế giới với tốc độ
chóng mặt làm chết nhiều người. Những ngày tự cô lập phòng tránh dịch bệnh, tôi
suy ngẫm nhiều đến hai vần thơ giàu sức sống, cảm xúc trào dâng.
*Vần thơ 1:
Mạc vị
xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Mạn phép dịch theo ngữ cảnh
Các con chớ nghĩ xuân tàn hoa rụng hết,
Trước sân chùa, khắc vào đêm tối một nhành mai nở.
Hình
tượng “nhất chi mai” trong bài kệ “Cáo tật thị chúng”của Mãn Giác thiền sư gần
ngàn năm nay vẫn sáng ngời trí huệ.
(Xin phép hùa Bửu Minh cho tôi
mượn bức ảnh “một nhành mai” và được dùng paint chép hai câu thơ vào ảnh).
*Vần thơ 2:
Bài thơ Đường ‘Phú đắc cổ nguyên thảo tống
biệt”(*)của thi gia Bạch Cư Dị cũng tạo cho tôi nhiều xúc động. Xin trích bốn
câu:
Ly ly nguyên thượng thảo,
Nhất tuế nhất khô vinh.
Dã hoả thiêu bất tận,
Xuân phong xuy hựu sinh.
Dịch nghĩa:
Cỏ trên thảo nguyên,
Thêm tuổi thêm khô lại càng dày,
Lửa hoang thiêu không trụi nổi,
Gió xuân thổi lại hồi sinh.
Đồng cao cỏ mọc như chen
Khô tươi thay đổi hai phen năm tròn
Lửa đồng thiêu cháy vẫn còn
Gió xuân thổi tới mầm non lại trồi
Tản Đà
Mai vẫn nở khi
xuân tàn, đồng cỏ lửa hoang thiêu trụi vẫn hồi sinh, là sức sống của muôn loài
trong tự nhiên.
Con người luôn vượt lên những thách thức. Dịch bệnh nào rồi cũng qua./.
Phương Danh
Nguyên tác:
Phú đắc cổ nguyên thảo tống biệt
Ly ly nguyên thượng thảo,
Nhất tuế nhất khô vinh.
Dã hoả thiêu bất tận,
Xuân phong xuy hựu sinh.
Viễn phương xâm cổ đạo,
Tình thuý tiếp hoang thành.
Hựu tống vương tôn khứ,
Thê thê mãn biệt tình.
Bạch Cư Dị
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét