Nhấp ngụm cà phê ngẫm nghĩ,
Mắt mờ, phổi bệnh, tim suy.
Ta sống sắp hết một đời,
Chốn tử đang chờ, chuẩn bị.
Không ưu tư chết về đâu,
Xác thân bất động vô tri,
Nguyện hiến trường đại học y.
Mô tạng chết não cực quí,
Hiến
dâng cứu được dăm người.
Tin yêu cuộc sống nhân gian,
Tâm thức biết ta tồn tại.
Sống trọn
cuộc đời sướng khổ,
Đời người cát bụi phù vân./
Phương Danh
Cám ơn bạn P.D đã có lời bình đúng đắn về bài viết này của Diễm. Chúc luôn vui nhé.
Trả lờiXóaCám ơn bạn Lê Diễm không ngại bài đăng về sự chết, ghé thăm lưu lại đôi dòng nhận xét.
XóaĐời là phù du bạn a! Không gì tồn tại mãi được lâu dài. Xin chia sẽ cùng bạn.
Trả lờiXóaVâng đời phù du, vô thường,nhưng không nên bi quan phải không bạn. Chúc bạn Lê Diễm luôn yêu đời.
Trả lờiXóa