Vẫn lên đường
Chuyến
xe buýt đầu năm
Đưa ta về
thành phố làm ăn
Nắng chang
chang
Hầm hập nóng
Vẫn lên đường.
Tuổi sáu
mươi,
Hom hem bệnh
hoạn
Có khi dọc
đường cấp cứu
Vẫn lên đường
khi bệnh vừa vơi.
Nợ nần chi
không an dưỡng
Sao cứ tất tả
ngược xuôi
Mặc trái tim
suy thở dốc.
Không thể hiểu
Cuộc đời vốn
không logic
Không phải bạo
gan xem thường mạng sống
Cũng không
phải điều gì bắt buộc
Ta tự nguyện
dấn thân
Bao trách nhiệm ở đời
Những sợi
dây vô hình trói buộc
Sáu mươi
chưa phải là già
Bệnh đau
không làm nhụt chí
Vẫn lên đường
lặn lội nẻo trần ai.
Trời xuân
mênh mang nắng gắt
Thầm nhủ
lòng
Nghiệp định
vậy thôi./.
Phương Danh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét