Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

Giữa đêm


                      Giữa đêm
             Bếp lửa hồng giữa khuya,
             Sưởi lòng đêm khắc khoải.
             Khói là đà lan tỏa,
             Đưa người vào mênh mông.
             Tự pha ly cà phê,
             Ngắm từng giọt phin rơi.
             Thấy đời mình trong đó,
             Một màu đen chất đắng,
             Rơi từng giọt rơi rơi.
             Đốt lên một điếu thuốc,
             Ngắm đốm lửa lập lòe,
             Vệt khói trắng ngoằn ngoèo,
             Khói luôn bay lên cao.
             Có chi người cúi mặt,
             Dù đời nhiều khổ đau./.
                                Phương Danh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét