Trong rừng thông
Trong rừng
thông bạt ngàn Bảo Lộc,
Không thú rừng
vắng cả tiếng chim.
Thầm từng bước
nỗi buồn cúi mặt,
Nhẩm từng cây thương nhớ im lìm .
Mình yêu nhau anh cứ mãi đi xa,
Gót phiêu linh
muốn quên điều gì đó.
Làm sao quên hởi rừng hởi núi,
Mỗi bước
chân đi, lại muốn quay về.
Mỗi bước anh
đi bóng hình em hư ảo.
Và nỗi buồn
có thật, trĩu tâm tư.
Em có nghe tiếng thông reo,
Thông vi vu,
giỡn đùa với gió.
Từ nghìn năm
thông vẫn là cây cỏ.
Mong tìm
phút thư nhàn như thông với gió
Nhưng vẫn
trĩu lòng trăn trở người ơi./.
Phương Danh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét