Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015

Tiếng gọi từ một bài thơ

          
                           
               TIẾNG GỌI TỪ MỘT BÀI THƠ.

   Một người bạn gởi tặng tôi bài thơ ngắn. Như tiếng gọi thôi thúc , tôi chui ra khỏi hang cô độc đến quán uống trà cùng bạn.

   Anh là Phật tử, ăn chay trường, tôi thật nể phục khi anh lần lượt thuyết phục được vợ con cùng ăn chay trường. Tính hiền hòa, nói năng  nhẹ nhàng từ tốn, anh sống trầm lặng, nghiên cứu nhiều kinh sách.

   Mỗi ngày anh đến quán cà phê Phước Sanh thân quen từ mấy chục năm nay. Đây là quán sân vườn rộng , thoáng, giá bình dân, rất đông khách vào buổi sáng và buổi chiều. Anh đến vào xế trưa, vắng khách, ngồi vào chiếc ghế tựa thường ngồi (nếu còn trống). Không cần gọi các em tiếp viên biết ý mang đến ly trà lipton nóng  với những  lắt gừng.

     Anh ngồi đó trầm tư hay trò chuyện với các khách thân quen về kinh Phật, những giai thoại thiền. Có lúc anh nói say sưa nói về sự tận hiến của Bát Nhã Ba La Mật, lời như tâm sự chứ không phải cố ý thuyết pháp. Tôi ngồi nghe và xúc động trước  lý tưởng cao đẹp của đạo Phật.

   Anh cũng làm thơ, chủ yếu những cảm xúc trải nghiệm Thiền. Thơ ngắn, cô đọng, sâu sắc. Nhưng  anh  không  chơi Facebook hay trang mạng xã hội. Khi cao hứng anh gởi bài thơ mới sáng tác cho bạn hữu qua tin nhắn điện thoại. Khi nhận thơ anh, t ôi cũng hồi âm những cảm nhận nhận xét của mình cũng  qua tin nhắn, hoặc có khi cao hứng đến quán cà phê  đối ẩm, uống trà, đàm đạo.

   Từ lâu, do sức khoẻ yếu tôi tập cho mình nếp sống dưỡng sinh. Sáng dậy sớm đến câu lạc bộ dưỡng sinh tập thể dục. Đêm tĩnh tâm thiền định giữ tâm bình an. Ăn uống đạm bạc nhưng đủ dinh dưỡng.Tôi chọn cuộc sống bình dị, tiết kiệm, không hơn thua. Chủ động sống trong khả năng những gì mình có, sợ mắc nợ không trả được. Trong thời gian dài, tôi quyết định không ngồi quán cà phê, không ăn nhậu tiệc tùng với bạn bè, người thân. Từ bỏ lối sống giao tiếp trong quán tiệm. Những mối quan hệ giảm dần và tôi sống trong vỏ ốc riêng của mình.

      Sau nhiều lần mời gọi tôi không đến. Có lẽ bạn lo lắng và bức xúc cho cuộc sống của tôi thì phải? nên cảm tác gởi tặng bài thơ, đọc xong lòng tôi thật bồi hổi. Thơ ngắn chỉ bốn câu lục bát nhưng chứa chan tình ý:

                Đã lâu không gặp bạn hiền,

                Hay là bạn đã nhập thiền sâu xa.

               Thỉnh chuông xuất định uống trà,

               Tổ xưa Người đã rót trà từ lâu.(*)

    

   Những hình ảnh ngôn từ nhà Phật: thỉnh chuông tỉnh thức, nhập thiền, xuất định, ... được anh chọn lọc đưa vào thơ đặc sắc,  ý nghĩa và thật cảm xúc.

  Bài thơ tuy có ý châm chọc ”nhập thiền sâu xa”. Nhưng tôi hiểu đó từ tính nghịch ngầm thâm thuý và tình cảm thân thương của anh. Anh sợ tôi sống xa rời thực tại, lạc vào cảnh giới ảo giác, có thể bị “ tẩu hỏa nhập ma” khi ngồi “thiền” (**).

 Dù không là Phật tử, ngồi “thiền” đơn giản chỉ để tĩnh tâm, nhưng bài thơ này đã lay động tâm tư tôi mãnh liệt. Vì, đó từ  tấm lòng của một người, con nhà Phật. Tôi đã nghe tiếng chuông tỉnh thức, đến quán  uống trà để anh an tâm tôi không mắc thiền bệnh.

   Chân thành cảm ơn anh Hoàng Đình Trung.

                                       Phương Danh

                                                                                                    

( *)  Tổ Triệu Châu với Thiền thoại “Uống trà đi “

(**) Thiền trong đạo Phật ý nghĩa triết lý sâu xa, hướng đến tâm linh giải thoát. Tôi chỉ ngồi tĩnh tâm giúp dịu thần kinh, không dám gọi là ngồi thiền.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét