Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

Chơi vơi


                  Chơi vơi
                Ta lang thang giữa trời
                Sống cuộc đời du mục
                Khi phố thị đông người
                Khi mênh mông biển giục.
                            
                Vi vút gió thì thầm
                Miên man niềm cô độc
                Đồng không sâu thăm thẳm
                Tiếng gọi người chơi vơi.
                            
                Ta thèm một nụ hôn
                Sương mềm rơi trên tóc
                Ta thèm một ánh mắt
                Sao trời nhìn mông lung.
                            
                Uống đi từng giọt đắng
                Nổi cơn khùng lên đi
                Hát ca vang đồng vắng
                Xác thân này tan đi./.
                       Phương Danh

Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012

Chối bỏ



                   CHỐI BỎ

Đừng gọi tôi là thầy nữa, các em
Mười tám năm, như một giấc chiêm bao.
Tôi đã từng là thầy giáo, thật sao?
Mười tám năm ngở rằng đã quên.


Tôi đã từng là thầy giáo thật sao!?
 Hởi bàn tay chai thuở nào cầm phấn
Hởi ánh mắt buồn khát vọng còn đâu?
Tôi còn lại gì, còn lại chút gì đâu?


Không còn lại gì từ ngày xa rời đội ngũ
 Bỏ lại sau lưng khoảng trời yêu dấu 
Tôi đi tìm tôi giữa chốn mịt mù 
Còn lại sau lưng tiếng của em thơ 
Đến giữa đêm khuya ầm vang đánh thức 
Trên khuôn mặt khằn nước mắt tuôn rơi. 
Còn lại sau lưng đôi tiếng chào mời 
Tôi quay lại nụ cười héo hắt 
Và ngậm ngùi tôi chạy trốn cả tôi./. 
                               Phương Danh
      
  Chân thành cảm ơn chị Chontinhtam đã trang trí phong nền gíup bài thơ này.
                                         Phương Danh

Đêm không ngủ

            
                   Đêm Không ngủ        
                          Nhớ Hữu Hiệp,Thế Phương, trường NĐC.
            Năm học mới có người rời đội ngũ
            Mái trường ơi đêm này tôi không ngủ
            Trong thinh không trống giục liên hồi
            Mười tám năm, đọng lại ngậm ngùi .
                      
            Các em ơi thầy không còn đọc thơ
            Tiếng thơ xưa nước mắt nụ cười
            Nghe thỏ thẻ Nhất Chi Mai em nhớ
            Buồn xuân tàn, hoa rụng, mây trôi .
                      
            Bạn ơi,tập viết nào cho nhau
            Ấm trà chung ngọt đắng buồn vui
            Nét trầm tư ngời đôi mắt sáng
            Ly cà phê san sẻ ước mơ đời .
            Một kẻ ra đi một người đã khuất
            Còn một mình hãy sống giùm nhau .

Cô giáo ơi nhớ thuở đưa em vào lớp
Phút đầu tiên bở ngõ đến trường
Ơi đôi mắt ngại ngần rất ngộ
Tà áo dài tóc xoả hương bảy.
                       
           Và hàng cây, ơi hàng cây
           Mới thuở nào ươm vài tược lá
           Nay vươn mình rợp bóng, chim bay
           Hoa vẫn nở vàng sân rực nắng
          Vài lá rơi, vài chiếc lá rơi…rơi./.
                     Thứ bảy, 5- 9 - 1992
                            Phương Danh

Vĩnh biệt


       Vĩnh biệt
     Thôi rồi thôi ta chia tay,
Người ơi ở lại ta say cuối trời.
     Dâng người dòng máu hồng tươi,
Trời cao xanh ngát mộng đời ta không ./.
                      Phương Danh

Giã từ

                                
                  Giã từ
                                              
           Cụng ly tràn, 
           Cụng ly tràn,
            chiều liên hoan,
Cùng anh cùng bạn cùngnàng..tiếp viên.
           Cười lên ha hả cười lên 
Cười khua sóng nước cười rền cõi không.
          Ta không say ta say không? Mà sao muốn khóc giữa dòng cuộc vui.
          Hát đi ai điệu ru hời,
 Câu ca dao mẹ ru người nắng mưa.
         Thôi không người tiễn đưa,
 Âm thầm soi bóng sớm trưa một mình.
         Sá gì một kiếp phù sinh,
  Sống sao cho trọn chữ tình chữ nhân!?
                                                      

  * Chị Chontinhtam đã đồng cảm, diễn ngâm thật buồn. Chân thành cảm ơn Chontinhtam.        
Xin mời nghe mp3.

                                                    

                                          Phương Danh